Từ bé đến lớn, bố mẹ, và nhất là các mẹ, ko hiểu sao cứ có cái tâm lý so sánh con mình với “con nhà người ta”.
Từ lúc vừa mang thai, đến lúc sinh ra, chiều dài cân nặng ăn ngủ đái
ỉa....tất tần tật đều được/bị mang ra so sánh, đối chiếu. Đồng ý là
người ta có các chỉ số đo lường sức khoẻ, sự phát triển thể chất...cho
các trẻ, tuy nhiên, mỗi trẻ đều có một khung/nấc phát triển khác nhau,
ko đứa nào giống đứa nào!!!
Theo đó, khi con lớn, đến tuổi đi
học, thì lại tiếp tục bị/được so sánh về năng lực tiếp thu, khả năng tập
trung, vân vân và mây mây.. Kéo theo hệ luỵ là hàng loạt trẻ phải học
đọc học viết từ lớp chồi, lớp lá, rất nhiều trẻ lớp 1 đã biết cộng trừ
trong sự hân hoan của các bậc sinh thành!!! Chả hiểu bọn trẻ có hứng thú
gì hay ko, nhưng bố mẹ chúng thì rõ là hăng say trên con đường ganh đua
thứ bậc.
Thương thay!!!
Let kid be kid.
Hãy để con trẻ được là trẻ con.
Hãy để chúng được phát triển toàn diện một cách đúng nghĩa, hãy để con
được là chính con!! Bởi
mỗi cá thể là một unique, là duy nhất trên thế
giới này!!
Nếu bạn vẫn tiếp tục so sánh con mình với đứa trẻ
khác, hãy chuẩn bị tâm lý để trẻ sẽ so sánh bạn với bố mẹ của bạn nó!!!
Và nếu bạn tin bạn tốt hơn, hoàn hảo hơn, thì chúc mừng bạn, bạn sẽ
chẳng bao giờ làm bạn với con được đâu!!!
Hãy thay đổi trước khi quá muộn!!!
Các bậc làm cha làm mẹ xin đừng so sánh con
By Nguyễn Đức Tín on 20:06 in Bài học cuộc sống
0